(tranh Đinh Cường)
Đường mây hề! Kiêu Bạt
Giọt giọt gieo tràn trang giấy trắng
Cuối mùa dâu bể gió bâng khuâng
Tóc sẽ thơm tho mùa nhãn chín
Biển cứ bồi lên những cánh rừng.
Những đất chồi xưa bỗng dậy thì
Những con mắt nhớ mưa mùa hạ
Tiếng guốc còn khua với tiếng mưa.
Đường mây, đường mây hề! Kiêu Bạt
Nhớ bạn sầu lên khúc đoạn trường
Hồ dễ tử sinh ly rượu nhạt
Trăng sáng đồi xưa gió loạn cuồng.
Người về đứng ngó đời thưa thớt
Chiếc bóng nghiêng theo ngọn gió chiều
Mai kia trong chốn phù sinh đó
Khép mắt chìm theo tiếng gió reo.
Lý Thừa Nghiệp