có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Hai, tháng 9 11, 2017

Lên trời



Lên trời

Trèo thang nghĩ chuyện muốn lên trời 
Sợ chết nhưng mà vẫn thử chơi 
Bởi vướng men tình say rệu rã? 
Vì lâm cảnh nợ rối tơi bời? 
Âu sầu vận nước còn trôi nổi 
Khắc khoải con thuyền mộng giữa khơi 
Để lọt trần gian rồi mới rõ 
Bồng lai cũng mục nát như đời!

Nguyễn Kim Sơn
10.09.2017





-----------------------  Bài họa  ----------------------




Đời

Gánh đoạn trường ta hỏi lão trời
Hoan và lụy cũng giống trò chơi
Tuồng đương diễn lộng hư huyền ảo
Ngữ cảnh bày trang thực rối bời
Rạng liễu đào do phần phúc trải
Bừng anh các thuộc nghĩa người khơi
Ngưng sầu não biến ưu thành lạc
Thảng thốt mà chi, kệ lẽ đời...!

Lúa Miền Tây



-----



Lên trời

Ngao du khắp chốn lại lên trời
Tốn kém một lần cũng thử chơi 
Muốn hỏi Chị Hằng sao ở vậy
Rồi xem Thượng Đế có chơi bời?
Nỗi lo Spút-nhích bay không tới
Lại ngán NASA té biển khơi
Thôi về tìm lại hang Từ Thức
Một bước lên tiên sướng mấy đời!

Dương Thụy
(họa vui)



---



Cóc kiện trời

Xưa kia cậu cóc quậy ông trời
Nhảy chẳng cần thang cũng dám chơi
Mưa hiếm nắng lâu lòng chới với
Sông khô vườn cháy ruột bời bời
Thuận Phong… Thiên Lý…còn trình dối
Bắc Đẩu Nam Tào chỉ báo khơi
Trời kiểm tra rồi mưa tợ xối
Tiếng tăm cậu cóc nhắc muôn đời




---



Nhủ bạn

Bè bạn sao gây chuyện động trời,
Lâu lâu rút súng dọa nhau chơi
Đàng Đông lưỡi liếm nghe rờn rợn
Mạn Bắc tay quơ thấy rối bời.
Dẽo miệng lu loa lời hữu hảo,
Lên gân quậy quạng mánh lơi khơi
Noi gương người trước mài gươm bén 
Để bạn nên thân, biết ở đời!

Dương Thụy



---



Hỏi ông Trời

Hỏi ai chẳng được hỏi ông trời
Đâu biết ông trời khó nói chơi
Hổng biết “láng giềng” sao tức tối ?
Cớ sao “ổn định” lại tơi bời !
Viếng thăm mới đó trong tầm với
Tập trận liền khi giữa biển khơi
Tám hướng bốn phương gây rắc rối
Phải chăng họ chẳng thấu tình đời!

Thiên Nguyễn Chấn
NA