có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Năm, tháng 6 22, 2017

Chuyện buồn



Chuyện buồn

Rồi những chuyện thần tiên bên xó bếp 
Chẳng làm mê lứa tuổi đã ba mươi 
Thầm ước ao thay đổi một chân trời, 
Không thắp nến để tưởng rằng ánh sáng. 
Quỳ mỏi gối nguyện cầu về Dĩ vãng, 
Thuở xa nào em gái nụ mười lăm, 
Giấc tiền thân sánh phượng một đêm rằm, 
Xếp tình sử, gấp tay ngà làm gối. 
Tuy thân thiết mà không hề tội lỗi, 
Yêu say mê chẳng tính chuyện vuông tròn, 
Bởi vì yêu là trốn bớt cô đơn, 
Mà trói buộc làm phiền nhau biết mấy! 
Chàng trai trẻ mơ phượng hoàng sẽ gáy, 
Thời hoàng kim cửa mở suốt năm canh, 
Có vị vua từ trong đám dân lành 
Trốn không được đành lên ngôi cửu ngũ, 
Luật pháp bỏ, dẹp luôn oai cuồng vũ, 
Giếng đào đi, ruộng cày lấy mà ăn. 
Nhưng buồn thay là những việc trên trần, 
Thế Chiến quốc sao bày ra lắm thế? 

Có kẻ yêu nhau vội vàng quá nhẽ, 
Trao tờ thư, để ngỏ cửa khuê phòng, 
Mà ái tình bốn vó ngựa truy phong! 
Lứa tuổi ba mươi đời chưa vui mấy, 
Buồn thương dạt dào cười mà lệ chảy: 
Chuyện tài hoa người lớn chẳng thèm nghe, 
Chuyện thần tiên con trẻ chẳng say mê, 
Nên chuyện buồn nước mắt ngập tràn mi

Tạ Ký