có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Năm, tháng 11 12, 2015

Đừng bỏ em một mình

thơ Minh Đức Hoài Trinh
nhạc Phạm Duy


Đừng bỏ em một mình

Đừng bỏ em một mình
Khi trăng về lạnh lẽo
Khi chuông chùa u minh
Chậm rãi tiếng cầu kinh

Đừng bỏ em một mình
Khi mưa chiều rào rạt
Lũ chim buồn xơ xác
Tìm nhau gục vào mình

Đừng bỏ em một mình
Trời đất đang làm kinh
Rừng xa quằn quại gió
Thu buốt vết hồ tinh

Đừng bỏ em một mình
Đừng bắt em làm thinh
Cho em gào nức nở
Hòa đại dương mông mênh

Đừng bỏ em một mình
Biển đêm vời vợi quá
Bước chân đời nghiêng ngả
Vũ trụ vàng thênh thênh

Đừng bỏ em một mình
Môi vệ thần không linh
Tiếng thời gian rền rĩ
Đường nghĩa trang gập ghềnh

Đừng bỏ em một mình
Bắt em nghe tiếng búa
Tiếng búa nện vào đinh
Hòa trong tiếng u minh

Đừng bỏ em một mình
Bóng thuyền ma lênh đênh
Vòng hoa tang héo úa
Yêu quái vẫn vô tình

Đừng bỏ em một mình
Cho côn trùng rúc rỉa
Cỏ dại phủ mộ trinh
Cho bão tố bấp bênh

Đừng bỏ em một mình
Mấy ngàn năm sau nữa
Ai mái tóc còn xinh
Đừng bỏ em một mình.

---


Don’t leave me alone

Don’t leave me alone
While the cold moon is shown
The pagoda’s bell for the dead 
Slowly mingles with the Sutra said

Don’t leave me forlorn
While the dusk rain is painfully borne
The bare birds with wet feather
To seek for warmth huddle together

Don’t leave me forsaken
While the sky and earth are shaken
The jungles are writhing with hurricane
Autumn is biting as a bane 

Don’t leave me desolate
And forcibly forbid me to state
Let me shout out loud my emotion
To mix with the vast ocean

Don’t leave me solitary
In the night sea so scary
Worldly steps wobbler immerse
In the immense golden universe

Don’t leave me deserted
As guardian angel’s power not asserted
Time’s moaning groan grumpy
The path to the cemetery is bumpy

Don’t leave me destitute
And have me hear the hammer brute
That drives the nails on the coffin lid
Mixing with prayers, farewell to bid.

Don’t leave me isolated
As a ghost boat undifferentiated
The funeral wreaths will fade
Demons are still heartless to the shade

Don’t leave me estranged
By insects snapped, torn, deranged
Wild grass covers the virginal grave
And storms uncertainly rave

Don’t leave me outcast
Thousands of years from now on at last
Whose youth will not retrograde
Don’t leave me betrayed

Translation by Thanh-Thanh