thơ Hoàng Minh Châu - nhạc Đỗ Thất Kinh - Ngọc Huy hát
Em – Tuổi trẻ tôi
Em tuổi trẻ đâu rồi ?
Chỉ nhìn vào mắt thôi đã đòi được chết
Cánh tay ngà voi
Ngón búp măng mềm
Xoè ra như đóa sen hồng chớm nở
từ những giòng lệ chia ly
cánh gió không đẩy nổi thuyền
Em đã nhốt thanh xuân vào lần gặp gỡ
Trên phím đàn của đôi môi cơ cực
tiếng hát kéo chiều cúi xuống cuối rừng xa
chim chỉ còn chập choạng bay
không thể tìm nơi ẩn trú
mà nắng đã tắt ngoài kia
chỉ còn đây
góc rẫy mù tăm thắp dùm ánh lửa
Em tuổi trẻ đâu rồi?
tóc rợp mây trời trên biển luá
não nùng hong gió muộn nương chiều
Em tuổi trẻ đâu rồi?
Ngực trời xanh nơi trú ẩn hiền lành
Áo vàng qùy rực nắng cao nguyên
Em tuổi trẻ đâu rồi?
Bầy chim thôi rối bời lá đổ
hót xanh ngời cây trái gọi chiêm bao
Em tuổi trẻ thủa nào tôi đến
Hát bằng mùa thiếu nữ xôn xao
Đã bỏ vườn xưa theo đời phiêu lãng
Vệt môi trầm cháy đỏ phía hoàng hôn
Em tuổi trẻ tôi ơi
kẻ mộng du giữa ngày nắng lóa
chút yêu thương gởi lại quê nhà
@
@