thơ Nguyễn Thị Thanh Bình
Phạm Duy phổ nhạc
Kim Tước hát
Lời cuối
Một trăm năm cuộc đời mộng ngắn
Kẻ ăn mày trọc phú như nhau
Trời tóm lại bắt về mộ vắng
Một chỗ nằm của cải chìm sâu
Hành trang đi một túi hư vô
Trả lại hết bụi hồng lưu dấu
Cuộc nhân sinh tiếp diễn xô bồ
Thức với nhau đêm tàn mưa đổ
Ngủ làm chi còn cả đời sau
Đừng ném xuống hồn tôi huyệt mộ
Mai xa rồi thêm một vết đau
Tôi sẽ chết có nghĩa gì đâu
Ngày khép lại thân không động nữa
Nợ dương trần tôi đã trả chưa
Hay nợ mãi mộng lòng che giấu
Tôi chết rồi nỗi nhớ về đâu
Môi hôn cũ tựa màu trăng vỡ
Mảnh thề xưa rơi rụng chân cầu
Chẳng lẽ hận tình dưới mộ sâu
Chẳng lẽ đi rồi còn quay lại
Quán trọ này ghé một lần thôi
Hãy cạn chén giọt chiều hấp hối
Đêm xuống thành quá khứ ngày mai
Tôi sẽ chết ngày mai chẳng lạ
Vài trầm hương thơ điếu vài câu
Vòng hoa trắng người mà đưa tiễn
Rồi thôi như nắm đất giữa đường
(Nguyễn Thị Thanh Bình)
--