Ban trưa đón nữ sinh
Âm thầm tôi đón em tan học
Ngõ nắng lênh đênh áo trắng trời
Mười bảy chớm yêu ai dám nói
Xin hãy trao hôn bằng miệng cười…
Hồng lên gò má nét tinh khôi
Từ em môi mọng nho mùa chín
Tôi ngủ mười đêm mộng cả mười
Mười đêm bỗng ửng hồng mơ ước
Em có ngọc ngà em của tôi
Em trong và trắng như tia nắng
Rực lửa đời ai vực thẳm đêm
Tình đã thăng hoa trên ánh sáng
Bay vào đắm đuối tuổi thần tiên
Người một mình ba mươi mùa đông
Nay yêu tôi vẽ ở trong lòng
Hoa cài mùa cưới lên chân tóc
Cho bốn bàn tay cũng vợ chồng.
Hoàng Trúc Ly