có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Chủ Nhật, tháng 10 03, 2021

Mai Này Còn Yêu Nhau?




Nhạc & lời: Gerry Goffin & Carole King
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Lê Vũ
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm & final mix: LeVuMusic Studio
Photo & Graphics: MarcMarc



Mai Này Còn Yêu Nhau?

Đêm nay có em đến với anh
Môi em đã trao những khát khao
Mắt em ngàn sao lóng lánh ân tình đắm say
Sợ rằng lúc nắng lên có úa phai?

Thiên thu dấu chôn giữa ngất ngây,
Hay đôi phút vui sẽ thoáng bay?
Cố tin vào đêm còn ấm hơi nồng quá diệu kỳ
Đừng sợ lúc nắng lên sẽ úa phai.

Hãy nói bằng ánh mắt, nét môi,
Hãy nói chỉ có anh trong cõi đời.
Nhưng con tim anh có vỡ đôi
Phút đêm đen nhập nhòa vì nắng mai?

Xin cho biết yêu với trái tim
Con tim để anh mãi vững tin
Nói đi, này em, đừng để anh còn mãi nghi ngờ
Tình này lúc nắng lên sẽ úa phai.


Will You Still Love Me Tomorrow?

Tonight you're mine completely
You give your love so sweetly
Tonight the light of love is in your eyes
But will you love me tomorrow?

Is this a lasting treasure
Or just a moment's pleasure?
Can I believe the magic of your sighs?
Will you still love me tomorrow?

Tonight with words unspoken
You say that I'm the only one
But will my heart be broken
When the night meets the morning sun?

I'd like to know that your love
Is love I can be sure of
So tell me now, and I won't ask again
Will you still love me tomorrow?


NT: Trở lại với album Tapestry của Carole King, một trong những ca khúc mang cho tôi nhiều ấn tượng trong những ngày tháng mới định cư tại Mỹ, là ca khúc Will You Love Me Tomorrow? này. Có lẽ một phần nào đó tôi chỉ hiểu được và rung động với những ca từ bình dị, lời ca nghe như lời nói từ tận đáy lòng. Có lẽ một phần nào đó, trong tuổi đang trưởng thành, đầu óc tôi lúc nào cũng mộng mị tìm kiếm tình yêu lãng mạn trong những ngày tháng vừa xa gia đình bè bạn. Vì vậy mà tôi vẫn luôn luôn yêu thích ca khúc này vì nó gói ghém thật nhiều kỷ niệm của một thời mới lớn.

Tôi vẫn mơ ước mang nó vào nhạc Việt.

Khổ thay, những dấu bằng trắc không làm sao để cho tôi viết những lời mộc mạc: Đêm nay em thuộc về anh, khi em đã trao hết cả tình yêu cho anh… Nhưng rồi em có còn yêu anh khi ngày mai đến?

Loay hoay mãi với nhiều câu đọc lên nghe thật ngớ ngẩn, cuối cùng tôi đành chọn cách dịch thoát đi, đành để nó mang nhiều từ ngữ hoa mỹ, và như thế, làm mất đi cái nét tình tự chân thật của bài.

Hình như có người nào đã từng nói: dịch là giết đi nguyên bản. Thế đấy.