có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Chủ Nhật, tháng 11 22, 2020

Mơ mòng






Lời: Mitchell Parish
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Nguyễn Thảo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: Eleven-Sixteen Soundspace
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc



Mơ Mòng

Rồi bây giờ đây, hoàng hôn thâm tím chân trời
Cánh đồng xanh ngát trong tim mờ rồi
Nhìn lên thấy trời kia, sáng những vì sao cũ
Vẫn còn luôn nhắc hoài tháng năm xa nhau
Người hỡi, vì đâu lạc bước về nơi phương nào
Câu nhạc ngày đó vẫn chưa nguôi dần
Dẫu lòng ta giờ vương chút hương thừa chiêm bao
Câu hát tình yêu làm ta ngậm ngùi

Nhiều khi đâu biết sao trong đêm dài
Hồn nghe trống vắng
Lắng theo khúc ca buồn
Giây tơ trầm buông
Giăng kín cơn mơ mòng
Em sẽ bên ta giống như thuở nào
Khi tình dâng men say
Và nụ hôn nồng nàn thêm vần thơ
Nhưng đã quá xa xôi rồi
Giờ đây chỉ còn niềm ủi an
Được nghe câu hát một thời đắm say

Vườn khuya nơi góc chân tường
Nhìn sao lấp lánh
Có em yêu trong lòng
Chim đêm nỉ non
Bao khúc ca hoang đường
Gợi giấc mơ hoa có hương ngát nồng
Dẫu là giấc mơ thôi
Lòng ta ngạt ngào hương nhớ nhung
Câu hát yêu thương ngày xưa
Vương vấn nghìn thu hình bóng một người


Stardust

And now the purple dusk of twilight time
Steals across the meadows of my heart
High up in the sky the little stars climb
Always reminding me that we're apart
You wander down the lane and far away
Leaving me a song that will not die
Love is now the stardust of yesterday
The music of the years gone by

Sometimes I wonder how I spend
The lonely nights
Dreaming of a song
The melody haunts my reverie
And I am once again with you
When our love was new
And each kiss an inspiration
But that was long ago
And now my consolation
Is in the stardust of a song

Besides the garden wall
When stars are bright
You are in my arms
The nightingale tells his fairytale
Of paradise, where roses grew
Though I dream in vain
In my heart it will remain
My stardust melody
The memory of love's refrain



NT: Vào năm 1927 khi Hoagy Carmichael mới viết xong ca khúc này, ông đã đặt tựa là Star Dust, một từ ngữ chưa mang ý nghĩa gì. Khi hỏi, ông chỉ trả lời: Đây là một ca khúc về một ca khúc dành cho tình yêu. Từ khi lời nhạc đươc viết vào năm 1929, từ ngữ này đã khoác lên một ý niệm rõ rệt hơn: xúc cảm mơ màng lãng mạn, theo lời ca nói về niềm an ủi khi được mơ về người yêu sau khi cuộc tình đã tan vỡ. Khi không được ở bên cạnh người yêu, thì ít ra còn được… mơ về người ấy.

Sau bao năm tháng, hai chữ Star Dust dần dà đã nhập lại thành Stardust. Thỉnh thoảng, có người cũng gọi là Stardust Memory, có lẽ vì đã lẫn lộn với tựa đề một cuốn sách về người nhạc sĩ này.

Nhưng có lẽ một định nghĩa khoa học là thú vị nhất đối với tôi: những tia sáng lấp lánh hiếm thấy khi một ngôi sao sắp chết, như hơi thở cuối cùng trước khi bị hút vào hố đen (black hole). Một điều gì đó nghe thật buồn, thật đẹp, thật… lãng mạn.


LV: Nghe Natalie Cole hát bài này tôi cảm thấy như mình trở lại những ngày xưa lắm với những bài nhạc tình êm dịu lả lướt. Nhưng bạn chọn bài này theo tôi không phải là một bài dễ hát. Tôi đã có nhận xét là chỉ NC làm cho bài nghe êm ả với tiếng hát lụa là của bà. Những ca sĩ khác không cho tôi cảm giác thuyết phục đó. Giai điệu bài Stardust này không dễ hát với quá nhiều chuyển hóa của hợp âm. Người hát không vững sẽ dễ bị lạc nốt. Thêm vào nữa là đoạn đầu ad lib cần phải được xử lý sao cho trôi chảy. Khó cho người hát và cũng khó cho tôi phải hòa âm trước nữa. Hy vọng người nghe sẽ thông cảm cho kẻ thực hiện vì những khó khăn này.