Lời Pháp: Jean Drejac
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Ngô Nhật Trường & Châu Hạnh
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: Hiệp Định Studio (Saigon, VN)
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Trời Paris theo những khúc ca bay cao vang vang trời
Là bao câu nói từ trong trái tim anh đang yêu đời
Trời Paris say theo những bước chân êm đôi nhân tình
Niềm đam mê cho người thêm thấy miên man trong tuyệt vời
Bên dưới chân cầu Bercy, kia triết nhân ngồi một mình
Bỗng tiếng vĩ cầm lả lơi lan xa cho vướng chân bao người qua
Trời Paris lắng nghe tiếng ca du dương mỗi khi chiều (nắng qua)
Là lời yêu thương từng con phố với bao kỷ niệm xưa
Dưới bóng Notre Dame, nhốn nháo câu chuyện đời
Giữa chốn Paname này, bỗng biến tan đâu rồi
Loáng tia nắng chiều, vàng hanh trời mây
Accordéon, chàng trai mê say
Hy vọng đơm hoa. Thơm ngát hương thành đô
Trời Paris vui theo sóng nước lăn tăn trôi xuôi giòng (đó đây)
Rồi trong đêm tối nhẹ ru kẻ ăn chơi hay ăn mày
Trời Paris có chim trắng mang tin vui nghe rộn ràng (khắp nơi)
Từ bao phương xa về đây líu lo say câu yêu đời
Nhưng mấy ai ngờ điều gì như chút bí mật truyền kỳ
Bao thế kỷ rồi mà như chưa thôi say đắm Île Saint Louis?
Ngày vui Paris như khoác áo thiên thanh cả một trời
Rồi khi mưa rơi là như phố kia đang cơn ngậm ngùi
Trời Paris ghen khi thấy sao bao nhiêu đôi nhân tình (đắm say)
Làm cơn giông tới, rền vang sấm sét bay xuyên ngang trời
Mà trời Paris nào có lâu đâu trong cơn giận hờn
Tựa lời xin lỗi bằng năm sắc mây, ôi sao rực rỡ
Sous le ciel de Paris
Sous le ciel de Paris s'envole une chanson
Elle est née d'aujourd'hui dans le cœur d'un garçon
Sous le ciel de Paris marchent des amoureux
Leur bonheur se construit sur un air fait pour eux
Sous le pont de Bercy un philosophe assis
Deux musiciens quelques badauds puis les gens par milliers
Sous le ciel de Paris jusqu'au soir vont chanter
L'hymne d'un peuple épris de sa vieille cité
Près de Notre Dame parfois couve un drame
Oui mais à Paname tout peut s'arranger
Quelques rayons du ciel d'été
L'accordéon d'un marinier
L'espoir fleurit au ciel de Paris
Sous le ciel de Paris coule un fleuve joyeux
Il endort dans la nuit les clochards et les gueux
Sous le ciel de Paris les oiseaux du Bon Dieu
Viennent du monde entier pour bavarder entre eux
Et le ciel de Paris a son secret pour lui
Depuis vingt siècles il est épris de notre Île Saint Louis
Quand elle lui sourit, il met son habit bleu
Quand il pleut sur Paris se'est qu'il est malheureux
Quand il est trop jaloux de ses millions d'amants
Il fait gronder sur nous son tonnerre éclatant
Mais le ciel de Paris n'est pas longtemps cruel
Pour se faire pardonner il offre un arc en ciel
NT: Bạn có bao giờ đến Paris vào tháng Tư chưa? April in Paris. Thật vậy, sau những ngày dài mùa Đông, cuối tháng Ba, cái lạnh bắt đầu bớt gay gắt. Ánh mặt trời dường như ấm hơn một chút. Buổi chiều trời dường như sáng dai dẳng hơn một chút. Những quán café vỉa hè dường như đông người hơn một chút.
Tôi vẫn có nhiều kỷ niệm với thành phố cổ này. Những buổi hẹn hò với bạn bè, lê la từ quán ăn này qua hầm rượu nọ. Những sáng lang thang trong vườn Musée Rodin. Những buổi trưa ngồi đọc sách… cọp ở Shakespeare & Company. Hoặc đứng bên lề đường nhâm nhi ly kem Berthillon ở Île Saint-Louis. Nhưng êm đẹp nhất là lần tôi đến Paris vào giữa tháng Tư. Một người bạn tổ chức buổi tiệc trên một chiếc du thuyền chạy dọc giòng sông Seine. Chiều xuống, trời bỗng nhiên trở lạnh như muốn tiếp nối lại những ngày mùa Đông cũ. Hai bên bờ sông, hàng quán đã lên đèn. Ánh điện vàng hắt xuống mặt nước những hình thù quái dị. Tôi đứng trên boong tàu, nhâm nhi một ly scotch, thèm một điếu thuốc (vì lúc ấy thành phố đã có lệnh cấm hút thuốc trong quán ăn), ngẩn ngơ nhìn bầu trời nhá nhem. Và tôi nghĩ, cuộc đời thi vị quá. Nhưng cũng phù du quá. Tôi hôm đó và tôi sau này sẽ mãi mãi là hai người xa lạ.
Sous le ciel de Paris mang đến cho tôi thật nhiều hoài niệm, nhắc nhở những kỷ niệm khó quên đó. Tôi có thể tưởng tượng người nhạc sĩ đã mất bao nhiêu tháng ngày tìm kiếm những cái đẹp thật là mong manh mà cũng gây nhiều ấn tượng của thành phố này. Bầy chim bồ câu gù gọi trên nóc những căn chung cư vào buổi tinh mơ. Tiếng vĩ cầm như quấn quít bước chân của khách nhàn du bên giòng sông Seine vào xế chiều. Tiếng nước lăn tăn vỗ về những người bộ hành trên đường về sau một tối say sưa trong quán rượu. Đối với tôi, ca khúc này thật là… Paris.
LV: Đã đến thăm Paris nhiều lần nhưng tôi chưa có dịp thăm kinh đô ánh sáng này vào tháng Tư. Với tôi Paris vẫn luôn có sức hấp dẫn đặc biệt khiến tôi luôn mong ngày trở lại. Nhạc phẩm Sous Le Ciel de Paris vẫn nhắc tôi lời mời gọi đó. Hôm nay ngồi kẹt dí trong nhà tránh nạn nhưng hồn đã bay bổng về khung trời thơ mộng đó. Paris ơi! Sẽ có ngày tôi quay lại…
NT: Thật vâyj, KẻJazz xin mời các bạn, trong những ngày bị cấm cung tại gia, hãy cùng Châu Hạnh và Ngô Nhật Trường đi lang thang hang cùng ngõ hẹp của thành phố tuyệt vời này…