có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Chủ Nhật, tháng 3 08, 2020

Lữ Khách Cơ Hàn




Nhạc & lời: dân ca Mỹ 
Lời Việt: Nguyễn Thảo 
Trình bày: Quý Anh 
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ 
Ghi âm: Studio Terre 
Final mix: LeVuMusic Studio 
Photo: Duyên Huỳnh 
Graphics: MarcMarc



Lữ Khách Cơ Hàn 

Tôi là người lữ khách, quen sống trong cơ hàn. 
Lạnh lùng bước trong phù du một cõi. 
Chờ về đến chốn ấy, nơi đất thơm, gió lành. 
Hoạn nạn khó khăn sẽ như là mơ. 

 Gặp lại Cha tôi, ánh mắt bao mừng vui. 
Lòng bình yên quá, thôi sẽ không rời. 
Đường xa dẫn đưa tôi hướng đi Jordan. 
Đường dìu dắt tôi về chốn quê nhà. 

 Dù trời xám ngắt, u ám che mây mù. 
Dù đường mấp mô, trầy chân sỏi đá. 
Rồi chợt trước mắt, nắng chứa chan cánh đồng. 
Lời nguyện thoáng nghe, rỗi linh hồn tôi. 

 Nhìn Mẹ đứng ngóng, vẫn dưới hiên nhà xưa. 
Nụ cười tươi thắm khi thấy tôi trở về. 
Đường xa đón chân tôi hướng theo Jordan; 
Đường dìu bước tôi về đến quê nhà. 


Wayfaring Stranger 

 I'm just a poor wayfaring stranger 
Traveling through this world of woe 
There is no sickness, no toil, nor danger 
In that bright land to which I go 

 I'm going there to see my Father 
I’m going there no more to roam 
I'm only going over Jordan 
I'm only going over home 

 I know dark clouds will gather 'round me 
I know my way is hard and steep 
But beauteous fields arise before me 
Where God's redeemed, their vigils keep 

 I'm going there to see my Mother 
She said she'd meet me when I come 
So, I'm just going over Jordan 
I'm just going over home


NT: Trong phim 1917 của Sam Mendes, có một cảnh những người chiến sĩ đang nghỉ mệt bên bìa rừng. Những bộ mặt bơ phờ, hoang mang, đầy nghi ngờ, không biết những giờ phút sắp đến sẽ như thế nào. Bỗng nghe tiếng hát cất lên, không kèn không trống. Tiếng hát mộc mạc, chân thật, thành khẩn. “I’m going there, to see my father…” Niềm cảm xúc chợt dâng trào. Có phải đó là niềm mơ ước cuối cùng của con người? Là niềm an ủi cho những người lính trẻ tuổi bất chợt phải đối diện với tử sinh? “I’m just a poor wayfaring stranger, traveling through this world of woe…”

LV: Tôi chưa xem phim 1917 này và cũng chưa từng nghe nhạc phẩm Wayfaring Stranger trước đây. Thế nhưng tôi đã có ấn tượng thật mạnh mẽ khi nghe nhạc phẩm này lần đầu. Đã từng lớn lên trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng của chiến cuộc Việt Nam và chứng kiến những bi thảm của nó, tôi bị thu hút ngay bởi âm điệu đau buồn, mong mỏi này. Người lính trẻ đối diện với tử sinh... Hình ảnh đó làm tôi choáng ngợp với bao kỷ niệm.

NT: Tiếng hát a capella của chàng chiến sĩ có một ấn tượng cô đọng, khác với Lữ Khách Cơ Hàn, mang âm điệu trùng điệp của vùng Appalachians, đã tạo nên một không khí hoang mang. Khi Quý Anh cất tiếng hát, tôi nghe được niềm khắc khoải, niềm mơ ước của một người lữ khách luôn luôn mong chờ được quay về chốn quê nhà.

Một lần nữa, bạn đã cho KẻJazz một bài nhạc bluegrass thật diệu kỳ.

LV: Nét dân ca Mỹ vùng Apallachian là điểm tựa chính cho tôi phát triển việc hoà dựng bài bluegrass này. Nốt nhạc chính được lập đi lập lại trong toàn bài, theo tôi, là nét đẹp nhất của bài dân ca này. Những nốt này như xoáy sâu vào tâm tư người nghe. Có thể nói là “não ruột gan”. Tôi rất cảm kích QA đã đề nghị bài này để tôi và bạn có cơ hội để thực hiện một bài nhạc tuyệt vời như thế này.