Nhạc: Antonio Carlos Jobim
Lời: Newton Mendonça
Lời: Newton Mendonça
Lời Anh: Jon Hendricks & Jessie Cavanaugh
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Lê Vũ
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Phòng thâu & final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Photo & graphics: MarcMarc
Vì tình yêu giống như câu nhạc kia bất tận cùng
Ngàn thi nhân bấy lâu vẫn ca tụng khúc lạ lùng
Một tấu ca rất lả lướt dưới trăng thu ngời sáng thêm đa tình
Cớ sao giai điệu của đôi ta lạc lõng một mình
Ngày nao môi hôn em đã làm cơn sốt tuyệt vời
Giờ đây ca khúc xưa hết còn lộng lẫy thật rồi
Giống như em giờ đã quên đi lời hát ngày nao
T
heo bossa nova làm (tim) ta lao đao
Khi xưa bên nhau tim ta reo cùng nhịp không hề sai
Giờ đây nghe sao quá khác xa
Vần trong câu nghe như đã thay
Vì em lỡ quên mất đi giai điệu đôi ta thuở nao nồng say
Giờ xem như câu em hát khi tim đã hư hại rồi
Thì xin em hãy cho tim đập nhịp của ngày nào
Và xin cất tiếng ca giao hòa câu hát mê say tình đầu
Ao ước đôi ta thêm mãi du dương trong tấu nhạc yêu
Là khi anh thôi lo âu cho nhau vì đôi con tim ta say sưa bao đắm sâu
Và em thôi không sai khi em bên anh
Khi cùng anh phút hoan ca
Slightly Out of Tune (Desafinado)
Love is like a never ending melody,
Poets have compared it to a symphony,
A symphony conducted by the lighting of the moon,
But our song of love is slightly out of tune
Once your kisses raised me to a fever pitch,
Now the orchestration doesn't seem so rich,
Seems to me you've changed the tune we used to sing,
Like the bossa nova love should swing
We used to harmonize two souls in perfect time,
Now the song is different
And the words don't even rhyme,
'Cause you forgot the melody our hearts would always croon,
And so what good's a heart that's slightly out of tune?
Tune your heart with mine the way it used to be,
Join with me in harmony and sing a song of love,
We're bound to get in tune again before too long,
There'll be no Desafinado when your heart belongs to me completely
Then you won't be slightly out of tune
You'll sing along with me!
LV: Nhạc của Antonio Jobin chẳng có bài nào dễ. Nhạc phẩm Desafinado này cũng không ngoại lệ. Tôi biết bạn đã hăm he dịch bài này từ lâu. Dạo trước tôi cũng có bàn với Anh Thi (nữ hoàng bossa nova tại đất Sài Thành) về Desafinado như một bài sẽ thực hiện, cô cũng nói thôi đi! Tôi biết bài khó thật. Khó dịch, khó hát. Nhưng nghe thì thật hấp dẫn. Thôi thì đợi vậy…
Cho đến khi bạn gửi tôi bản dịch tựa là Lạc Điệu, mừng quá! Tôi chỉ đề nghị sửa thành Lỗi Điệu vì hai chữ có dấu nặng nằm cạnh nhau thật khó hát. Biết là bài khó hát nhưng khi thực hiện nó thì mới biết khó hát tới chừng nào. Dĩ nhiên đánh khó thì đã chấp nhận rồi nhưng hát bài này thật là chật vật. Có những đoạn tôi phải thâu đi thâu lại mấy mươi lần, cho đến vài bữa sau vẫn thấy không xong phải thâu lại. Cái khó của nhạc Jobim không chỉ ở vào những chuyển thể khó đoán trong giai điệu, mà còn nằm trong cách bỏ câu, bỏ nhịp thật khó khăn. Thêm vào đó tôi lại còn phải làm sao cho lời dịch qua tiếng Việt được hát trơn tru, thuận nhĩ với giai điệu hóc búa này. Thật là một thử thách đáng kể. Phải thở phào nhẹ nhõm khi hoàn tất bài này. Chỉ không biết là người nghe có thấy tôi bị “lỗi điệu” trong nhạc phẩm Lỗi Điệu này không?
NT: Tôi nhớ bạn có nói với tôi về nhạc phẩm này một hai lần. Tôi phải “ngâm tôm” vì lẽ, như bạn nói, giai điệu quá hóc búa. Nghe tới, nghe lui, tôi vẫn không ghi nhớ được bài nhạc. Đã không nhớ kỹ giai điệu thì khó mà nghĩ sao cho ra lời.
Nhưng bạn đã xử lý bài nhạc thật tài tình. Tôi nghe bạn hát nhịp chỏi êm ái như lụa. Giọng bạn trong như ánh nắng Brazil. Tiếng đàn trống nhộn nhịp như ngày hội. Bản nhạc thật vui tươi lại che dấu một câu chuyện tình buồn. Đây chắc cũng là một nét đặc thù của nhạc Brazil, khác hẳn với nhạc Việt. Một bài nhạc tình buồn Việt Nam thì, ôi thôi, thật là áo não.