Nhạc: Turner Layton
Lời: Henry Creamer
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Ngô Nhật Trường
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Phòng thâu: Hiệp Định Studio
Mix: LeVuMusic Studio
Photo: Ngô Nhật Trường
Graphics: MarcMarc
Từ em đi mất để nước mắt anh mãi rơi
Từ em đi mất cứ chối chi nữa thôi
Rồi sẽ chán, buồn vu vơ
Và sẽ thầm mơ về anh, người đã yêu một thời
Rồi khi nao đó, hãy nhớ cho nhé em
Và khi nao đó, hối tiếc nung nấu em
Lúc nao một mình thật hắt hiu
Nỗi nhớ làm tim rạn nứt vì em thật cần có anh
Từ em đi mất, từ em đi mãi thật xa
Từ anh xa vắng, thôi hết không có nhau
Từ anh xa vắng, sẽ tiếc thương đớn đau
Sẽ tự trách đã mù quáng
Vì sao mà ai làm đôi mình cách chia đôi đàng
Vì bao năm tháng ta đã yêu mến nhau
Cùng nhau chia xớt bao nỗi vui, nỗi đau
Có ngày, một ngày lòng xót xa
Sẽ muốn được sống cùng anh tựa như ngày đầu với nhau
Mà anh xa vắng, giờ anh xa tít thật xa
After You've Gone
After you've gone and left me crying
After you've gone, there's no denying
You'll feel blue, you'll feel sad
You'll miss the dearest pal you've ever had
There'll come a time, now don't forget it
There'll come a time, when you'll regret it
Some day when you'll grow lonely
Your heart will break like mine and you'll want me only
After you've gone, after you've gone away
After I'm gone, after we break up
After I'm gone, you're gonna wake up
You will find you were blind
To let somebody come and change your mind
After the years we've been together
Thought joy and tears, all kinds of weather
Someday blue and downhearted
You'll long to be with me right back where you started
After I'm gone, after I'm gone away
NT: Với tôi, bài nhạc này có một vài điều… kích thích tôi: thứ nhất là lời gửi đến người phụ bạc, vừa cố khơi lòng thương hại lẫn chút dọa dẫm. Giai điệu, nếu đừng lưu tâm đến lời, thì hoàn toàn không mang một chút bi thảm nào cả. Đây là một mâu thuẫn của tình cảm đã được khéo léo viết ra, nhất là khi bạn nghe Jamie Cullum trình diễn thì thật là tuyệt. Gửi bạn lời dịch xong, tôi cứ ngóng mãi. Tôi muốn xem bạn xử sự bài nhạc ra sao, xem bạn có cảm nhận về cái mâu thuẫn này không.
LV: Giai điệu của nhạc phẩm này không phải thuộc loại melodic cho nghe thật thấm thía. Không mùi mẫn, sầu khổ, bi lụy như tâm trạng của kẻ thất tình. Thế nhưng ta lại vẫn cảm được cái nỗi cay đắng, éo le trong nét nhạc. Những hợp âm phá cách hình như để mô tả tâm trạng tức tối lẫn buồn thương. Điều này đã khiến cho tôi phân vân khá nhiều trong việc dàn dựng bài hát. Hát nhanh như phong cách nhạc New Orleans cho phù hợp với tâm tư giận dỗi? Hay hát chậm rãi như slow swing để diễn tả nỗi buồn nhớ của cách xa?
NT: Lúc nghe bạn đề nghị viết bài này theo kiểu New Orleans, tôi rất khoái. Bao nhiêu ngày lê la các vỉa hè khu Vieux Carré, nghe những nhạc sĩ trình bày nhạc New Orleans tiêu biểu, ngồi nhâm nhi rượu ở những quán nhỏ, rồi đi ăn gumbo. Chừng thứ ấy đã gây cho tôi bao nhiêu ấn tượng thật thích thú. Bây giờ thì mình lại tưởng tượng anh bạn nhỏ đang đứng hát một bài nhạc như vậy, ở một hầm quán đầy mùi rượu và khói thuốc, ô la la!!!
LV: Phải qua 2, 3 phiên bản với tempo khác nhau, cuối cùng tôi quyết định chơi bài này ở tempo của vừa phải của swing. Dù rất thích tempo thật nhanh, nhưng tôi nhận ra đó là một trở ngại lớn cho người hát vì phải phát âm lời quá nhanh, sẽ khiến cho người nghe không nghe rõ được tiếng hát. Lúc gửi bài cho Ngô Nhật Trường tôi cũng không chắc là anh có cảm được nét nhạc này để diễn tả nó trọn vẹn không. Trong bụng nghĩ cứ thử xem vậy thôi. Khi nhận lại được vocal tract để mix, tôi thật ngạc nhiên một cách thích thú với thành công của NNT. Xin mời các bạn thưởng thức.