có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Bảy, tháng 7 02, 2016

Tình không phai





Nhạc: Johnny Mandel
Lời: Paul Francis Webster
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình Bầy: Nguyễn Thảo
Hòa Âm & Phối Khí: Lê Vũ
LeVuMusic Studio




Tình Không Phai

Nụ cười em xưa vẫn còn ngất ngây cuộc tình
Vầng trăng đêm nao đã làm đắm say hồn anh
Gửi cho nhau đời nhau ta tìm mắt nhau
Những tin yêu về sau đã từ bấy lâu

Ngàn sao lung linh giữa trời bóng em mờ rồi
Giọt sương long lanh giấc mộng ướt trên làn môi
Để anh mơ ngàn sau về em
Nhớ thương xin gửi theo lòng đêm
Chút hương môi dường như còn nguyên
Tình ấy không bao giờ quên



(The Shadow of Your Smile)

The shadow of your smile when you are gone
Will color all my dreams and light the dawn
Look into my eyes, my love and see
All the lovely things you are to me

Our wistful little star was far too high
A teardrop kissed your lips, and so did I
Now when I remember spring
All the joy that love can bring
I will be remembering
The shadow of your smile



NT: Lúc ban đầu làm trang KẻJazz.com, bạn đề nghị ngay hai bài nhạc. Một trong hai bài ấy là nhạc phẩm “The Shadow of Your Smile”. Bạn cũng thố lộ là rất yêu thích giai điệu này. Bạn hãy nói điều gì đã khiến bạn say mê nhạc phẩm này vậy?


LV: Nhớ lúc đầu tập tễnh học đánh đàn tôi vớ được 1 cuốn Hit Parade, mở ra xem thấy bài này. Lúc đó chỉ biết một vài hợp âm căn bản, không có thầy dậy, không biết hỏi ai, cho nên tôi rất lấy làm thắc mắc về cách chuyển hợp âm trong bài này. Tuy nhiên cứ suy ngẫm tới lui, tôi vẫn cảm thấy như là mình bị lôi cuốn vào trong giai điệu này một cách vô tình. Ngày đó không biết đọc tiếng Anh cho nên đâu có hiểu bài hát này nói về cái gì đâu, nhưng những nốt nhạc đó vẫn ám ảnh trong tâm thức tôi. Giống như hiệu ứng cộng hưởng của một tiếng đàn nào đó vô tình trong ký ức, qua mấy mươi năm nay tôi vẫn còn mãi cảm xúc với âm ba thật đặc biệt của bài này. Thế với bạn thì bài này có gợi cho bạn cảm xúc gì không?


NT: Tôi không nhớ vào khoảng nào, một đêm nằm xem phim xưa trên tivi, chợt nghe giai điệu quen thuộc này. Phim không hay lắm, do Elizabeth Taylor và Richard Burton đóng nhưng không gây ấn tượng gì. Tôi chỉ nhớ một cảnh trên biển, và tiếng kèn saxo lồng lộng như gió. Về sau, khi đi hát, tôi chọn ca khúc này vì giai điệu mượt mà, ngắn gọn. Ca khúc chỉ có hai phần, là hai variations của một theme; không có hình thức của nhạc Việt Nam. Thế thôi. Và lời nhạc cũng không có gì xuất sắc. Đối với tôi thì đây là một ca khúc đẹp, dễ nghe, dễ lôi cuốn thính giả.

Đọc trên mạng thì mới thấy mình phẩm định lầm, vì bài nhạc này đã được dịch ra trên chục thứ tiếng, được những ca sĩ lừng danh thế giới ghi âm qua mấy chục năm nay. Âu là đàn khảy tai trâu của tôi chăng?

Nhưng phải nói là khi nghe phần hòa âm của bạn, tôi phê lắm. Tôi nhớ đêm hôm đó, chuyển xuống từ điện thư bạn gửi cho tôi, cho vào phone, nằm nghe trong bóng tối, thật nhức nhối.


LV: Tôi khác bạn ở chỗ không biết lời, không biết phim, không biết bối cảnh, nhưng lại thấm thía ngay. Tôi nghĩ 2 ấn tượng đầu tiên khác nhau của tôi và bạn cũng là điển hình cho những người đến với jazz từ muôn nẻo. Rồi một khi nào đó cái lẽ tự nhiên rung động sẽ đến.