Trăng đêm
Nằm đây nghe gió trời tru
Nghe thơ rên xiết ngục tù trong tôi
Nghe như vật đổi sao dời
Sông dài cúi mặt, núi ngồi đăm chiêu
Tình xưa chìm khuất theo chiều
Mộng xưa vỗ cánh với nhiều xót xa
Nhạn về, chẳng thấy tin nhà
Kẽm gai thắt chặt, mắt lòa hơi sương
Gối chăn ơi hỡi, chiếu giường,
Phấn đời bay hết mùi hương ấm nồng
Kìa ai vợ, đó ai chồng
Mà đây lạnh ngắt một dòng thời gian
Hắt hiu lửa đóm canh tàn
Soi hồn thiên cổ qua hàng mi sâu
Trở nghiêng gối lẻ nát nhầu
Mênh mang đêm trắng một mài buồn tênh.
Tạ Tỵ
Suối Máu 1976